Thứ Tư trong Tuần 2 Phục Sinh

YÊU BẰNG HÀNH ĐỘNG

1. Chúa yêu chúng ta trước. Tình yêu đáp đền tình yêu. Nên thánh trong các bổn phận bình thường mỗi ngày.

“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16).

Cuộc Khổ Nạn và Cái Chết của Đức Giêsu Kitô là biểu hiện cao nhất của tình yêu Thiên Chúa đối với loài người. Ngài đã đi bước trước trong tình yêu, dâng hiến cho chúng ta Người Con mà Ngài yêu quý nhất. Đức tin là sự mạc khải lòng tốt, thương xót, và tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta. Thiên Chúa là tình yêu (x. 1Ga 4,16). Cần phải nhìn lại câu chuyện cuộc đời Đức Kitô dưới ánh sáng này. Thánh Phaolô đã viết và mỗi người trong chúng ta có thể và nên nhắc đi nhắc lại với chính mình: “Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2,20).

Tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta đạt tới đỉnh điểm nơi Hy tế Canvariô. Thiên Chúa đã giữ cánh tay ông Ápraham lại khi ông sắp sửa hy sinh con trai duy nhất của mình, nhưng Ngài đã không kềm giữ cánh tay vung lên đóng đinh Con Một của Ngài vào thập giá. Vì thế thánh Phaolô mới thật lên với niềm hy vọng: “Đến Như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tha, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta… lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta?” (Rm 8, 32).

Sự tự hiến của Đức Kitô là một lời kêu gọi khẩn thiết đòi phải được đáp trả bằng tình yêu đó: tình yêu đáp đến tình yêu. Con người đã được tạo dựng theo hình ảnh và giống Thiên Chúa. Mà Thiên Chúa là Tình Yêu. Vì thế trái tim con người được tạo dựng để yêu thương và càng yêu thương thì con người càng trở nên đồng nhất với Ngài hơn; chỉ khi yêu thương, con người mới có thể hạnh phúc. Và Thiên Chúa mong muốn chúng ta hạnh phúc, ngay tại đây trên trần gian này. Con người không thể sống mà không có tình yêu.

Sự thánh thiện cá nhân không tập trung vào cuộc chiến chống lại tội lỗi nhưng tập trung vào tình yêu đối với Đức Kitô, Đấng tỏ mình cho chúng ta như con người thật sự Tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại và tình yêu con người dành cho Thiên Chúa là một tình yêu giữa hai người bạn. Và một trong những đặc tính của tình bạn là sự tương quan. Để yêu Chúa, cần phải biết Ngài, đối thoại với Ngài. Chúng ta có thể biết Ngài nhờ suy niệm về cuộc đời Ngài trong Thánh Kinh. Chúng ta gặp gỡ Ngài qua cầu nguyện và các Bí tích, đặc biệt trong bí tích Thánh thể.

Suy niệm về Nhân Tính Cực Thánh của Chúa – cách riêng khi đọc Tin mừng và khi suy ngắm các Mầu nhiệm Kinh Mân côi – nuôi dưỡng tình yêu của chúng ta đối với thiên Chúa và làm nên một bài giảng sống động về cách chúng ta thánh hóa ngày sống của mình. Trong quãng đời ẩn dật, Đức Giêsu đã mong muốn đi xuống đến tận những sự việc tầm thường nhất của thân phận con người, đi sâu vào đời sống thường ngày của một người lao động chân tay để nuôi sống gia đình. Và vì thế chúng ta thấy hầu như suốt cả đời Ngài miệt mài làm việc ngày này qua ngày khác, chăm sóc dụng cụ đồ nghề trong xưởng thợ, giao tiếp một cách giản dị và thân thiện với những người chung quanh đến yêu cầu Ngài đóng một cái bàn hay đóng trần cho một ngôi nhà mới, quan tâm săn sóc mẹ với tình yêu thương dạt dào. Đó là cách Ngài thi hành thánh ý của Chúa Cha trong suốt ba mươi năm. Khi chúng ta nhìn vào cuộc đời Ngài, chúng ta biết cách thánh hóa công việc, gia đình, tình bạn của mình. Tất cả những gì thật sự thuộc về con người đều có thể được thánh hóa, có thể là máng thông chuyển tình yêu của chúng ta đối với Chúa, bởi vì khi mang lấy nhân tính Chúa đã thánh hóa nó.

2. Tình yêu chân chính. Thánh ý Chúa.

Biết rằng Thiên Chúa yêu chúng ta bằng một tình yêu vô biên là một tin vui làm cho cuộc đời chúng ta hân hoan và có ý nghĩa. Chúng ta cũng có thể nói rằng: “Chúng ta đã biến tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó”.

Tất cả những gì Chúa đã và đang làm cho chúng ta là dốc hết sự quan tâm săn sóc và ban ân sủng đồi dào cho chúng ta: Nhập thể, thương khó, chết trên thập giá, luôn luôn tha thứ tội lỗi chúng ta, hiện diện trong Nhà tạm, giúp đỡ chúng ta hằng ngày. Cứ xem mọi việc Ngài đã làm và đang làm cho nhân loại, chúng ta mới thấy tình yêu đáp trả của chúng ta dường như không bao giờ là đủ.

Bằng chứng vĩ đại nhất của sự đáp trả này là lòng trung tín, thủy chung, gắn bó vô điều kiện với Thánh ýcủa Chúa. Về điểm này, Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta về lòng khao khát thi hành ý muốn của ChúaCha, khi Ngài nói rằng lương thực của Ngài là thi hành ýmuốn của Đấng đã sai phái Ngài đến. “Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người” (Ga 15, 10).

Thánh ý Thiên Chúa đối với chúng ta được tìm thấy chủ yếu qua việc trung thành thực thi các điều răn và các giáo huấn khác do Hội Thánh đề nghị. Chính ở đó chúng ta tìm ra điều Chúa muốn cho chúng ta. Và khi thực hành chúng, chúng ta tìm thấy tình yêu Thiên Chúa, và sự thánh thiện.

Tình yêu đối với Chúa không hệ tại ở những cảm xúc tinh tế, dù rằng Chúa ban cho chúng ta những cảm xúc ấy để giúp chúng ta quảng đại hơn. Tình yêu đối với Chúa hệ tại chủ yếu ở chỗ hoàn toàn đồng hóa ý riêng của mình với ý Chúa. Đó là lý do giải thích vì sao chúng ta phải thường xuyên tự vấn mình: Tôi có đang làm điều nên làm lúc này không? Tôi có dâng lên Chúa việc làm của tôi ngay từ lúc khởi sự cho đến khi hoàn tất không? Tôi có điều chỉnh ý hướng của tôi khi sự kiêu căng tự mãn và ý nghĩ “người ta sẽ nói gì về mình” bắt đầu xen vào tâm tư của tôi không? Tôi có cố gắng chu toàn công việc một cách hoàn hảo không? Tôi có luôn luôn là nguồn mang lại niềm vui cho những người cùng sống là làm việc với tôi không? Sự hiện diện của tôi giữa họ có lôi kéo họ xích lại gần Thiên Chúa hơn không?

Tình yêu đáp đền tình yêu, nhưng đó phải là tình yêu chân chính, được thể hiện ra trong khi thi hành các nghĩa vụ đối với Thiên Chúa và tha nhân. Thánh Têrêxa viết: Sự trọn lành cao nhất hệ tại ở chỗ làm cho ý muốn của mình hòa hợp khăng khít với ý muốn của Chúa đến nỗi ngay khi chúng ta vừa mới nhận ra Chúa muốn điều gì chúng ta cũng khao khát điều ấy bằng tất cả sức lực của mình.

Tình yêu tiếp tục tồn tại ngay cả khi tâm hồn chúng ta hoàn toàn khô khan, nếu như Chúa để chúng ta phải cảm nghiệm sự khô khan. Nói chung, chính nhờ những dịp này mà quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa được thanh luyện và củng cố.

3. Tình yêu và tình cảm.

Phó thác vào Chúa. Chu toàn các bổn phận khi phụng sự Chúa, người Kitô hữu phải được đức tin dẫn dắt và vượt trên những tâm trạng hưng phấn hay sa sút nơi mình. Để cho tình cảm dẫn dắt mình thì chẳng khác nào đặt một người gia nhân cai quản cả nhà và bắt người chủ nhân phải ở vào vị trí của người đầy tớ. Tình cảm không phải là điều xấu… Nơi một số linh hồn, lòng đạo của họ hình thành từ những cảm xúc, tới mức họ tin rằng khi cảm xúc biến mất thì lòng đạo đức cũng không còn…

Tình yêu chân thật, trong đó các cảm xúc là một phần hoặc không, bao gồm mọi khía cạnh của cuộc sống. Người có lòng đạo đức chân thật cố gắng chu toàn các bổn phận của mình, cho dù có khó khăn thế nào; có một sự thống nhất khăng khít giữa thực tại thiêng liêng bên trong này với những hành vi nhân linh bên ngoài. Công việc chuyên môn, các quan hệ nhân bản trong tình bạn và tình đồng nghiệp, sự hợp tác để đạt tới hạnh phúc và thăng tiến xã hội, tất cả đều là kết quả tự nhiên hợp lý của tinh thần Đức Kitô, sức sống của linh hồn. Lòng đạo đức giả tạo không để lại âm hưởng nào trên đời sống Kitô hữu.

Chu toàn ý Chúa trong các bổn phận hằng ngày – thường là nhỏ nhặt – là sự chỉ dẫn chắc chắn nhất đối với Người Kitô hữu nào muốn nên thánh giữa các thực tại trần thế. Có muôn ngàn cách khác nhau khi thi hành các nghĩa vụ trong đó cách làm cho Chúa vui lòng nhất cũng là điều Chúa đòi hỏi nơi chúng ta là hoàn toàn phó thác và đón lấy thánh ý Chúa luôn luôn, không đặt ra bất cứ giới hạn nào: yêu mến Ngài vô điều kiện, không đợi đến khi gặp hoàn cảnh thuận lợi hơn. Ngay khi bạn thật sự phó thác cho Chúa, bạn sẽ biết hài lòng với những gì đang xảy ra. Bạn sẽ không mất đi sự bình an nếu những khó khăn đang gặp phải không dập tắt niềm hy vọng, cho dù bạn đã đặt hết kỳ vọng vào chúng, và vận dụng mọi phương thế cần thiết.

Chúng ta hãy thưa với Chúa: Con muốn điều Chúa muốn, con muốn vì Chúa muốn, con muốn như Chúa muốn, con muốn bao lâu Chúa còn muốn.

Đức Maria, đấng đã nói lên và đã thực hành ý nguyện: “Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói”, sẽ giúp chúng ta thi hành ý Chúa trong mọi sự.

(Trích trong ‘Đối thoại với Thiên Chúa’ – Fernandez)

“Lời Chúa là đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường cho con đi.”

error: Content is protected !!