HOA TRÁI NẢY SINH TỪ KHÓ KHĂN THỬ THÁCH
1. Tinh thần tồng đồ của các Kitô hữu đầu tiên bất chấp bách hại.
Hoa trái nảy sinh từ những đau khổ và thử thách sau cuộc tử đạo của ông Têphanô, một loạt những cuộc bách hại nổi lên chống lại các Kitô hữu ở Giêrusalem, khiến họ phải tản mác khắp các miền thuộc vùng Trung đông. Sự Quan Phòng của Thiên Chúa đã dùng hoàn cảnh để đưa hạt giống đức tin đến những miền đất khác sớm hơn. “Vậy những người phải tản mác này đi khắp nơi loan báo lời Chúa”.
Chúa chúng ta luôn luôn có những kế hoạch hoàn hảo hơn, và dường như chúng thúc đẩy sự vững mạnh và bành trướng của Hội Thánh sơ khai. Vì thế những kẻ bắt bớ Hội Thánh trở thành nguyên nhân gián tiếp làm cho càng có nhiều người biết đến giáo lý của Đức Kitô hơn. Tinh thần tông đồ của các Kitô hữu đầu tiên được biểu lộ ra cả trong thời kỳ bình an cũng như trong thời kỳ khốn khó và bách hại. Họ không bao giờ ngừng loan báo Tin mừng chất chứa trong lòng; tin vui duy nhất có khả năng làm cho thế giới này trở nên công bình và nhân đạo hơn. Các Kitô hữu đầu tiên rất nhiệt thành, kiên vững, nhất quán trong niềm tin, tốt lành, luôn luôn thân thiện và hòa nhã với những người chung quanh. Những đặc tính này hẳn đã là nền tảng của động lực thúc đẩy người ta đến với đức tin. “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước”. Bản thân các Tông đồ, cùng với biết bao người trở lại đạo, đã gặp phải sự chống đối ngay từ đầu. Nhưng họ không lo lắng phiền muộn bởi môi trường chung quanh, mà ưu tiên dành sự quan tâm đến phần rỗi của các linh hồn. Bản thân các Tông đồ, cùng với vô số người trở lại đạo đã hứng chịu sự chống dối ngay từ đầu. Nhưng họ không lo lắng bối rối, bởi vì mối quan tâm hàng đầu của họ là sự cứu rỗi của các linh hồn. Đối mặt với khó khăn thử thách cách này hay cách khác không phải là điều đáng ngạc nhiên. “Anh em thân mến, anh em đang bị lửa thử thách: Đừng ngạc nhiên mà coi đó như một cái gì khác thường xảy đến cho anh em. Được chia sẻ những đau khổ những đau khổ của Kitô bao nhiêu, anh em hãy vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cũng được vui mừng hoan hỷ”. Và thánh Giacôbê Tông đồ nói thêm: “Thưa anh em, anh em hãy tự cho mình là được chan chứa niềm vui khi gặp thử thách trăm chiều”. Chúng ta có thể rút ra từ đó điều tốt lớn lao. Những khó khăn và thử thách có thể rất khác. Một số do môi trường duy vật và phản Kitô giáo. Đôi khi Chúa cho phép xảy ra bệnh tật, sự thiếu thốn tiền tài, thất bại hay thiếu thông cảm.
Trong bất cứ trường hợp nào, chúng ta phải hiểu một cách sâu sắc rằng Thiên Chúa rất gần gũi chúng ta. Ngài giúp chúng ta trưởng thành hơn trong nhân đức và sản sinh hoa trái trong việc tông đồ. Trong những dịp này, Thiên Chúa muốn thanh tẩy chúng ta như vàng trong lò lửa, nhờ đó linh hồn chúng ta tinh ròng và có giá trị hơn.
2. Dũng cảm trong những hoàn cảnh khó khăn ngặt nghèo.
“Mỗi ngày, trong đền thờ và tại tư gia, các ông không ngừng giảng dạy và loan báo Tin mừng về Đức Giêsu Kitô”. Trong hoàn cảnh của mình, khi người ta có thái độ bè phái hay xa cách Thiên Chúa, chúng ta phải nghe được tiếng Chúa kêu gọi chúng ta dùng lời nói và gương sáng chứng tỏ rằng Đức Kitô Phục Sinh đang sống giữa chúng ta, và rằng nếu không có Ngài, nhân loại và thế giới này sẽ mãi mãi mất phương hướng và chênh vênh. Bóng tối càng dày đặc, nhu cầu cần ánh sáng càng khẩn thiết. Một trong những hoa trái tuyệt vời nhất chúng ta có thể hái được từ những khó khăn thử thách là cảm thấy cần phải ý thức mãnh liệt hơn về sự hiện diện của Chúa, quảng đại hơn trong cầu nguyện và hy sinh.
Sự chống đối thôi thúc chúng ta thanh lọc ý hướng, làm mọi việc vì Chúa mà không tìm phần thưởng của người đời.
Nếu vì hèn nhát hay thiếu dũng cảm, hay vì không xin ơn Chúa nâng đỡ mà buông xuôi trước gian nan thử thách, linh hồn chúng ta lúc đó sẽ thất bại trong việc kết hiệp với Chúa. Ma quỷ thường tận dụng những dịp này để tăng cường sức tấn công, và lúc đó linh hồn hoặc xích lại gần Chúa hơn, kết hiệp mật thiết với Thập giá, hoặc xa lánh Ngài, rơi vào trạng thái dửng dưng lãnh đạm, thiếu tình yêu. Cùng một gian nan thử thách – đau ốm, tai họa. Hoàn cảnh bất lợi – sẽ đưa đến những kết quả khác nhau tùy theo tâm tình thái độ của linh hồn. Dũng cảm là một nhân đức chủ yếu: nó giúp xua tan chướng ngại và sợ hãi cản trở ý chí quyết tâm theo Chúa. Thiên Chúa luôn luôn ban những ơn cần thiết tại mỗi thời điểm trong mọi tình huống.
Tuy nhiên khi gặp bất lợi, chúng ta phải bình tâm và vui tươi. Đó cũng chính là niềm vui các Tông đồ đã cảm nghiệm, bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Kitô“. Thánh Gioan Kim khẩu nêu rõ: Không phải các Tông đồ không đau đớn, nhưng sự đau đớn làm cho các ông vui mừng. Chúng ta có thể thấy điều này qua việc các ông hăm hở rao giảng đến quên mình ngay sau khi được trả tự do. Dù trong hoàn cảnh nào, các bạn đừng xấu hổ hay hối tiếc cho bản thân, nhưng hãy xấu hổ và hối tiếc cho những kẻ ngược đãi các bạn.
3. Hiệp nhất với Chúa qua những giờ phút cao điểm.
Khi chúng ta cảm thấy Thập giá đè nặng, Chúa khuyên chúng ta hãy chạy đến Ngài. Hãy đến đây đừng kể lể than van… đừng sợ phải nghe nhắc đến ách nặng, bởi vì nó thật dịu êm; đừng sợ hãi nếu Ta nói đến gánh nặng, bởi vì nó rất nhẹ nhõm. Và lúc đó, bên cạnh Đức Kitô, mọi đấu tranh vất vả trong cuộc đời, mọi phiền nhiễu và khó chịu, đều trở nên đáng yêu. Hy sinh và đau khổ nếu được trải qua cùng với Đức Kitô sẽ không còn là điều cay đắng hay nhục nhã nữa, mà đúng hơn chúng phù hợp với ý chí của chúng ta. Tất cả những gì gian khó nhất đều trở nên có thể chịu đựng được nhờ có tình yêu… Còn điều gì mà tình yêu không thể làm được…? Hãy xem những người đang yêu hành động ra sao: họ không cảm nhận sự đau khổ phải chịu; họ tăng cường nỗ lực khi gặp nhiều khó khăn hơn. Kết hiệp với Thiên Chúa qua khó khăn thử thách là một ân huệ mà Thiên Chúa luôn luôn sẵn sàng ban cho chúng ta. Tuy nhiên, cũng như mọi ân huệ khác, nó đòi hỏi chúng ta phải vận dụng sự tự do của mình để đáp lại ân sủng. Chúng ta không được từ khước những phương thế Chúa đặt trong tầm tay mình. Chúng ta phải đặc biệt sẵn sàng mở rộng tâm hồn trong khi thụ hưởng. Một làn gió thoảng đâu có giống với một cơn cuồng phong. Bất cứ ai cũng có thể đối diện với một cơn gió thoảng: đó là trò trẻ con, chẳng mấy khó nhọc…
Nhưng giờ đây cơn cuồng phong ập tới, và các bạn cảm thấy mình run rẩy khiếp sợ trước một sức mạnh có thể đánh bật gốc những cây cổ thụ hằng trăm tuổi. Cảm giác nầy đến từ bên trong cũng như bên ngoài. Nhưng các bạn phải vững tin, vì Đức Tin và Tình Yêu của các bạn không thể nào bị bứng lên được, nếu các bạn kết chặt với “gốc”, nếu các bạn duy trì sự liên kết.
Chúa chờ đợi chúng ta trong Nhà tạm, để khích lệ chúng ta luôn luôn, để nói với chúng ta rằng phần nặng nề nhất của Thập giá đã được Ngài vác lấy. Bên cạnh ngài, chúng ta học được cách bình tâm và thanh thản đón nhận những gì khó khăn và thách thức nhất. Mọi sự đều có thể tàn lụi và đổ vỡ. Các sự kiện có thể trở nên trái ngược với điều được mong đợi, và gian nan khốn khó nhất có thể xảy đến. Nhưng cuống cuồng sợ hãi chẳng mang lại được điều gì. Hơn nữa, hãy nhớ đến lời cầu nguyện đầy tin tưởng của vị ngôn sứ. “Chúa là đấng dò xét tôi. Người ban luật pháp cho tôi. Chúa là vua thống trị tôi; chính Người là đấng cứu độ tôi”.
Từ cuộc bách hại mà các Kitô hữu đầu tiên trải qua đã dẫn đến những cuộc trở lại đạo tại những nơi bất ngờ. Từ những khó khăn và trở ngại Chúa cho phép xảy ra trong cuộc đời chúng ta, vô số hoa trái tông đồ đã nảy sinh, tình yêu của chúng ta trở nên tinh ròng và mãnh liệt hơn. Khi kết thúc giờ cầu nguyện, chúng ta hãy thưa với Chúa rằng chúng ta muốn tìm kiếm Ngài trong mọi cảnh ngộ của cuộc đời, cho dù có thuận lợi hay không, giữa những khó khăn thử thách bên ngoài hay bên trong mà chúng ta có thể gặp phải. Trong giờ phút Chúa bị ruồng bỏ trên Thập giá, Đức Trinh Nữ Maria có mặt ở đó bên Con mình, sẵn sàng chịu chung số phận với Con. Chúng ta hãy xua tan nỗi sợ hãi, xử sự như những người Kitô hữu có trách nhiệm, khi hoàn cảnh sống chung quanh không tỏ ra dễ dàng. Mẹ Maria sẽ nâng đỡ chúng ta.
(Trích trong ‘Đối thoại với Thiên Chúa’ – Fernandez)
